Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

LUC BÁT NGÔ THÁI - 2011

HOA TRINH NỮ
Tính hay e thẹn đáng yêu,
Ngập ngừng chưa dám nói điều… vơi anh.
Mảnh mai dáng đẹp tựa tranh,
Dịu dàng duyên thắm em dành buổi trưa !



THU
Lá vàng trải kín nương đồi
Mây xanh giăng cả bầu trời thẳm xanh
Sương đan sợi trắng trên cành
Còn em…hút mất hồn anh lúc nào?


NỬA ĐÊM
Buồn thay xa vợ vắng con
Đêm nằm trằn trọc bởi còn mỗi ta
Ngẫm mình thân phận xót sa
Một mình lẻ bóng…xế tà vẩn vơ…!



SỢI NHỚ
Ừng hồng đôi má chờ mong
Mắt Nai… vương vấn cho lòng đắm say
Thuỷ chung xin gửi lại đây
Dệt ngàn sợi nhớ… giăng đầy con tim


GƯƠNG XUÂN)
Chiều Thu se lạnh chớm Đông
Gió đưa hương lúa ngoài đồng về sân
Thướt tha dáng liễu xanh ngần
Yêu người, yêu cả gương xuân bên hồ !



SỨC TRẺ
Em nằm. Mắt gước trời cao
Hồn căng sức trẻ. Để xao xuyến lòng !
Làn môi chúm chím tươi Hồng
Xôn xao sóng nước. Dòng sông Ngân Hà



HOA GẠO
Bồi hồi môi chạm bờ môi
Má em ừng đó. Mây trôi hững hờ !
Trời xanh. Hoa gạo sắc cờ,
Con tim lọan nhịp. Thẫn thờ… chơi vơi !



MẮT HUYỀN
Đêm nay Trăng ngủ nơi đâu?
Để lòng tơ tưởng... ai ơi có tường?
Thẫn thờ nhớ tới người thương
Có ngôi sao sáng đã vương … mắt huyền


NHỚ TRĂNG
Trăng treo lơ lửng mái đình
Bao lần hò hẹn chúng mình ngắm trăng
Nhớ trăng hay nhớ chị Hằng?
Chỉ là cái cớ. Phải chăng nhớ mình?


LỠ HẸN
Đêm khuya trăng đã lên cao
Hẹn em ta gặp bờ ao. Đợi chờ…!
Mây giăng làm ánh trăng mờ,
Vì ai lỡ hẹn?. Bơ vơ một mình?



NÀNG XUÂN
Nàng Xuân sao nỡ vội đi
Bên người Đất Tổ, Xuân thì sầu vơi
Ước gì Xuân sớm tái hồi
Cùng nhau dạo bước ven đồi hoa mơ



TÌNH SÂU
Đêm khuya trăng sáng như gương
Thương em từ thuở học trường Rạng Đông
Bây giờ em đã có chồng
Tình sâu, nghĩa nặng, mặn nồng khó quên...

ĐU TẾT
Đu bay, mà dạ xốn xang
Sững sờ bốn mắt ngỡ ngàng đắm say
Vấn vương, phơ phất sắc mầu
Như là cánh bướm đưa câu hẹn hó !



KHOẢNH KHẮC
Vô tinh. Một khoảnh khắc thôi!
Em khuy áo ngực, buông lơi chưa cài
Ửng hồng đôi má. Mắt nai !
Tim anh loạn nhịp, bởi ai hớp hồn?



NGẦN NGƠ
Bên em dạo bước tưởng là mơ
Cảm xúc trào dâng họa tứ thơ
Hạnh phúc dâng đầy. Trăng sáng tỏ!
Chi Hằng thấy vậy cũng...ngẩn ngơ!




KHÁCH QUÝ
(Tặng Vũ Giang. sg)

Bạn đến chơi nhà. Dạ xốn xang
Tình sâu nghĩa nặng, mãi đa mang
Chúc mừng sự nghiệp càng thăng tiến!
Hạnh phúc, tương lai, mãi ngập tràn .

Đêm ấy (Ngô Thái - Phú Thọ)
Cùng đi trên chuyến tầu dài
Ngả đầu em tựa bờ vai giấc nồng
Suốt đêm, lòng cứ lâng lâng
Chia tay bin rịn… mà không nói gì!



GĂP EM
Tinh mơ một sáng bình minh
Ngỡ ngàng anh tưởng là mình đang mơ
Bao lâu trông ngóng đợi chờ
Gặp em, thỏa nguyện ước mơ ngày nào!
Bồng bềnh (Ngô Thái)
Bồng bênh nỗi nhớ nhung ai
Tóc thề buông xoã ngang vai bồng bềnh
Bồng bềnh tà áo nhẹ tênh
Mắt Nai lúng liếng. Bồng bềnh trong tôi




YÊU
Tình yêu quý hơn bạc vàng
Giầu sang phú quý chẳng màng làm chi
Yêu nhau yêu cả bước đi
Thương nhau, thương cả những gì của nhau...!

Nao lòng (Ngô Thái)
Thoáng nhìm khuôn mặt rạng ngời
Săc mầu tà áo "tân thời "đẹp sao
Dáng người duyên dáng thanh tao
Để ai thoáng gặp đã…. nao nao lòng!



THỔN THỨC
Tuổi xuân... đã đứng bóng chiều
Nét duyên còn thắm, càng yêu càng nồng
Nhở ai. Ai ngóng. Ai trông ?
Con tim thổn thức...nặng lòng vì nhau!


GIÓ ĐÙA
Lưng trần thắt đáy lưng ong
Đôi vai tròn lẳn , thoáng trông ngỡ ngàng
Ngưng đầy giải yếm thắt ngang
Gió đùa gỡ nút… biết làm sao đây?



TRƯỚC BIỂN
Trời chiều giăng sợi nắng vàng
Bên em dỡn sóng mênh mang biển trời
Thì thầm ai đã ngỏ lời
Con tim rung động trao ngừơi ta thương




VỚT TRĂNG
Nghiêng nghiêng đôi má ửng hồng
Tay nâng vạt áo đồng lầm làm duyên

Miệng cười - Lúng liếng mắt huyền
Với tay khỏa nước - Em liền vớt Trăng!

Từ xa, anh đứng tần ngần
Yêu em, yêu cả vầng Trăng đáy hồ!



CHUYẾN TẦU ĐÊM (Phan Chúc)
(Tặng Thi hữu: Ngô Thái)

Lâu ngày đi chuyến tầu đêm
Canh khuya đệm ấm… giấc chìm nước non!
Trong mơ… ngự đỉnh trời tròn
Nửa mơ, nửa tỉnh…Xuân còn giữa toa…!
Nghe còi. Lặng ngắm sao sa!
Trăng ngân nga… Gió ngân nga… nhạc đường !



Họa CỦA NGÔ THÁI

Chập chờn trong giấc mơ đêm
Giữa lòng hơi ấm, đắm chìm bắp non
Bàn tay chạm trái lê tròn
Bồng bềnh như thể vẫn còn trên toa
Còi tầu lay động. Chim sa !
Ngẩn ngơ… nhớ động Thiên Nga… lạc đường!



TUỔI TRĂNG TRÒN
Tuổi em đang độ Trăng tròn
Áo không thấy mặc - Yếm Nàng hẹp ngang
Nước da để lộ mịn màng
Ngực căng nhựa sống, khuôn vàng thơ ngây
Biết bao lữ khách qua đây
Phải dừng chân ngắm! mê say vì nàng



SE LÒNG
Chợt nhìn chiếc lá nhẹ rơi!
Xao lòng, liên tưởng cuộc đời… ngả nghiêng!
Nhẹ nhàng… chẳng chút gợn phiền
Chạnh niềm, một thoáng… bỗng nhiên se lòng!

Ngoài thềm vương mấy sợi trăng
Lọt qua tán lá đan lằn dọc ngang.
Canh thâu thao thức… trăng tàn!
Thương bao chiếc lá chưa vàng đã rơi!




ÁO TỨ THÂN

“Tứ thân” Có tự bao giờ
Để cho anh cứ – thẫn thờ, phân vân…
Rộn ràng ngày hội vào xuân
Phất phơ tà áo tứ thân yếm đào

Em xinh em đẹp làm sao
Từ xa xưa lắm…đi vào hồn thơ
Để cho đến tận bây giờ
Nét duyên tà áo, vẫn mơ hội làng

Đu bay, mà dạ xốn xang
Sững sờ bốn mắt ngỡ ngàng nhìn nhau
Vấn vương tà áo sắc mầu
Như là cánh bướm…nhớ câu hẹn hò !




CHI ƠI!
Tặng Sỹ Tân-HN

Chị ơi!. Hai tiếng thân thương
Suốt đời tần tảo, vấn vương nghĩa tình,
Không son phấn. Chị vẫn xinh!
Thức khuya, dạy sớm, một mình đảm đang.

Nuôi em ăn học đàng hoàng,
Còn mình chịu đựng. Chẳng màng chuyện riêng!
Nết na, nổi tiếng thục hiền,
Lớn lên phiêu dạt khắp miền đất xa.

Mỗi khi em đến thăm nhà,
Đau lòng thấy chị vào ra một mình…



CÔ GIÁO VÙNG CAO
Em là cô giáo vùng cao
Bao năm vất vả em nào quản công
Dù cho bão táp mưa giông
Trèo đèo lội suối em không ngại gì!

Cõng theo con chữ em đi
Gieo mầm tri thức, xây vì tương lai
Kiên tâm ươm giống nhân tài
Dựng xây thôn bản, tương lai rạng ngời…!

Tấm lòng rộng tựa biển khơi
Mênh mông tình mẹ, ngát trời đẹp sao!
Đứng trên bục giảng tự hào
Được làm cô giáo vùng cao… quê mình!




ĐI CHỢ VIỀNG
Một lần, chợ mở tháng giêng.
Vào ngày mùng tám, thường niên: Chợ Viềng.
Hàng hoá, sản vật nhiều miền,
Ai không có tiền… cũng đến để chơi!

Du xuân, thưởng ngoạn, đón mời…
Nét Văn hoá Việt, lâu đời phát huy.
Mua nhiều, sắm ít cũng tuỳ…
Hàng không nói thách, mua thì được may!

Đưa em thăm chợ năm nay
Tôi mua chiếc nhẫn đeo tay tặng nàng!


GIÁ NHƯ…
(Tặng cô giáo Vân Anh)

Đêm khuya cô thức chấm bài;
Bâng khuâng tâm tưởng vọng ngoài trời mưa.
Con tim thổn thức nhặt thưa.
Tóc mây buông. Rối màn mưa phủ dầy.

Nỗi niềm kỷ niệm dâng đầy,
Lòng yêu trò nhỏ, hao gầy…trĩu thương!
Mưa giăng nặng hạt. Mù sương.
(Giá như che được bước đường em đi).


BÔNG SEN MÙA THU (Ngô Thái)
Ngỡ ngàng bắt gặp sắc hồng
Bông sen Thu… lạ, vẫn nồng hương hoa
Đôi chim ríu rít hoà ca
Mấy con cá nổi… lượn mà ngắm sen

Vào Hè rực rỡ người khen
Đầu Thu tàn lụi, muốn xem hết rồi!
Đầm sâu đất tốt, ơn trời
Nhuỵ Sen ngào ngạt vui cười nắng Thu




TÌNH QUÊ
Mỗi người đều có một quê,
Một thời nhỏ dại, vụng về, vấn vương.
Ầu ơ, cánh võng thân thương,
Vườn xanh, Nhài thỏang, ngát hương gió hè!

Cây đa, bến nước, rặng tre,
Chăn bò, đuổi bướm, bắt ve chốn nào.
Thả diều bay tít tầng cao,
Nhẩy dây “bịt mắt” tắm ao, giỡn đùa…!

Ngôi trường mẫu giáo ngày mùa,
Bố mẹ gặt hái, Bà đưa đến trường.
Thầy cô bè bạn mến thương,
Khơi nguồn trí tuệ, rạng đường ánh mai!

Lớn lên thời buổi “tranh tài”
Biết bao cám dỗ, hỏi ai bạn cùng?
Dòng đời thay đổi lạ lùng
Em ơi hãy nhớ một vùng cỏ non!

Có người mẹ đã héo hon,
Âm thầm tần tảo vì con với chồng.
Đêm ngày muôn ngóng, nghìn trông,
Dù Em có chồng Mẹ vấn dõi theo !

Quê mình tuy vẫn còn nghèo,
Âm vang câu hát điệu chèo đón Xuân.
Tình làng nghĩa xóm quây quần,
Ngày nào cũng nhắc người thân xa nhà..

Đình làng, Bến nước, cây đa.
Em còn xao xuyến, thiết tha trở về…?




HƯƠNG ĐÊM
Sương thu se lạnh má hồng
Mây bay lan toả tầng không cuối trời
Gió buồn phiêu lãng muôn nơi
Có người thơ thẩn mong vơi cái buồn

Bống dưng mưa đổ như tuôn
Ướt cây ướt cỏ, ướt luôn áo dài
Thẫn thờ ai đứng chờ ai?
Để cho lạnh thấu bờ vai cứ chờ

Thoảng qua như thể giấc mơ
Có bàn tay chạm tóc hờ …như mây
Thương em vóc dáng cao gầy
Một mình đứng tựa gốc cây bên đường

Nỗi lòng trắc ẩn vấn vương
Kết thành nỗi nhớ niềm thương cuộc đời




MUỐI DƯA
(Cảm tác thơ huyenhung)

Ngoài trời nặng hạt mưa tuôn
Tôi đem nén những nỗi buồn làm dưa
Tưởng vừa chớm đến độ chua
Hóa ra vị đắng chẳng vừa ý nhau

Một thời mặn nhạt …trước sau
Xót xa nào nghĩ nát nhàu lá xanh
Bao ngày chung sống cùng anh
Lòng ai chừng đã nổi thành váng chua ?

Hoa vàng, nở giữa chiều mưa
Gíó đưa cây cải ngày xưa về trời .
Thương thầm từng cọng rau tươi
Rưng rưng cái mất , chơi vơi cái còn ..




VỊ THA
Trăng rằm riêng của hai ta
Sóng ôm bờ cát mặn mà mến thương
Buồn vui là chuyện lẽ thường
Càng yêu say đắm, càng vương nỗi sầu

Vị tha, như thể sắc mầu
Để ta giữ trọn những câu nghĩa tình
Đời sau nếu đuợc tái sinh
Tiếng thơm bia miệng. Mãi nghìn đời… trơ…!


HÈ VỀ
Tiếng ve hâm nóng trưa hè
Ai người thương cảm mong về với ta…?
Nắng hừng tô thắm nét hoa
Bông hồng lả lướt sa đà cùng ai ?
Tường vi tím ngát sương mai
Bao ngày xa vắng nhớ hoài sầu mong !




TÂM SỰ CÙNG TRĂNG
Thẫn thờ ngắm ánh trăng vàng
Lung linh, huyền ảo, mơ màng tứ thơ
Trăng ơi trăng hãy đợi chờ
Vì yêu đến nỗi dại khờ...nhớ nhung

Thiên hà rộng lớn vô cùng
Xa xôi cách trở vẫn chung nỗi lòng..
Hỏi trăng có nhớ ta không
Phòng đơn lẻ bóng, rộng lòng đón trăng..

.


TẶNG P.T
(Nhân ngày sinh nhật PT)

CHÚC em luôn mãi trẻ trung
MỪNG ngày hội Off vui cùng bạn thân
SINH tươi gấp bội muôn phần
NHẬT bừng hương sắc… thanh tân cuộc đời!
PHƯƠNG trời rộng mở em ơi!
THANH trong như suối. Rạng ngời nét son!



TRĂNG… ẦU Ơ
Ầu ơ, văng vắng đâu xa
Dội vào tâm trí làm ta mủi lòng
Thương thay, số phận long đong
“Sang sông” quá sớm…ai mong chữ ngờ

Lênh lênh, ảm đam…ầu ơ
“Trăng già” ấp ủ tuổi thơ “trăng tròn”




TRĂNG KHUYẾT
Trăng non cong tựa lưỡi liềm
Để người thi sĩ nỗi niềm vấn vương
Thương Trăng thức suốt đêm trương
Cứ cong như thế làm thuyền chở mây

Mong sao rằm đến Trăng đầy
Anh làm mây trắng ấp đầy thuyền em




THẾ SỰ VUI- BUỒN
Canh Dần – tổng kết một năm
Biết bao sự kiện quan tâm tuyệt vời
Thành tựu đổi mới nơi nơi
Tăng trưởng kinh tế “lẻ mười” vẫn cao

Vòng tay nhân ái hô hào
Ngành ngành ủng hộ, đồng bào đồng tâm
Giảm nghèo, biết dựa sức dân
Công trình trọng điểm tăng phần triển khai

Chính trị ổn định lâu dài
An ninh giữ vững, có bài học hay
Ngoại giao- thế đứng hiện nay
Ngang tầm thời đại cơ may có nhiều…!

Nhưng còn nhức nhối bao điều
Miền Trung liên tiếp gặp nhiều thiên tai
Biết bao vấn nạn kéo dài
Quốc hội thảo luận đúng – sai bàn nhiều

Chỉ xin kể một vài điều
Bao chuyện ức chế…gấp bao nhiêu lần ..
Có nơi thu đất của dân
Chính quyền cưỡng chế không cần đúng sai

Còn nhiều vụ án oan sai
Công trình nào cũng có cai đầu dài
Dân tình chẳng biết hỏi ai
Người dân “đi kiện củ khoai" bằng thừa

Nỗi buồn hối lộ vẫn đưa
Những kẻ tham nhũng có thừa tiền tiêu
Có nơi nhà cửa tiêu điều
Thế nhưng cán bộ vẫn tiêu "tiền chùa"

Nỗi buồn lắm dự án lừa
Bao người "mua chức", tiền thừa…biết không?
Nỗi buồn về dịch vụ công
Tình trạng tai nạn giao thông còn nhiều

Cửa quyền, hách dịch, quan liêu
Công trình chất lượng dám liều…làm điêu …
Cán bộ làm ít nói nhiều
Nỗi buồn chậm chuyển theo điều Bác dăn!



THÔI MỪ
Thôi mừ…anh của em ơi
Đừng làm sứt mẻ duyên trời đã se
Đừng làm thêm nóng trưa hè
Đừng làm suối mát dưới khe đau lòng!

Con diều khát gió đang mong
Dây dài, săn chắc, nằm trong tay người
Khéo tay, chèo lái cuộc đời
Một lòng tin tưởng ở nơi chúng mình

Cuộc đời rạng ánh bình minh
Tránh sao có lúc trời sinh mây mù
Dù cho trời đục mây che
Vui buồn, sướng khổ…em nghe anh mà

Bên nhau vượt chặng đường xa
Cuộc sống có lúc làm ta đau lòng
Tình yêu cao đẹp trắng trong
Con khôn vợ đẹp còn mong nỗi gì?

Thôi mừ đừng giận làm chi
Ghen tuông đôi lúc cũng vì yêu anh
Mong sao canh ngọt, cơm lành
Kiếp sau em vẫn yêu anh hết mình




CẤY LÚA
Nhìn em – Cô gái chân quê,
Tay ôm mạ biếc, mải mê cấy trồng.

Dáng nghiêng nghiêng… giữa cánh đồng
Trời chiều nắng đổ. Càng trông càng tình

Thảm xanh… lúa nổi khuôn hình
Nắng xiên khoai để… đẵm mình mồ hôi!

Đồng chua chân núi mặn mòi
Đôi tay em dệt trang đời ấm no.





CHỢ QUÊ
Quê tôi không đến nỗi nghèo
Mà sao cái chợ tiêu điều xác xơ?
Từ khi có chợ đến giờ
Giữa lòng Thị trấn lại mơ…chợ làng!

Chợ quê họp lấn ra đàng
Bên hàng gà vịt, bên hàng cá tươi
Chợ quê họp chắng đông người
Thoát ra đên chợ thoát rời chợ ngay

Vào chợ như lội ruộng cầy
Mưa thời lầy lội – Nắng đầy tanh hôi
Thương thay cái chợ quê tôi
Văn minh đô thị…thôi rồi ai lo?

Đường đi lầy lội quanh co
Ngồi cạnh đống rác – thịt bò thịt heo!
Hỏi ai để chợ quê nghèo?
Học lời bác dạy làm theo những gì?

Vì dân phục vụ còn ghi
Sao nỡ để chợ, đường đi thế này?
Chợ xây dang dở bấy nay
Ai người trách nhiệm, có hay hỡi trời?



TRĂNG NON
Trăng non lơ lửng trời chiều
Bồng bênh thấy có rất nhiều mây trôi
Hoàng hôn quầng sáng đỉnh đồi
Bóng trăng xa lắc, thôi rồi chờ ai?

Bầu trời xuất hiện sao mai
Một mình tôi vẫn đợi hoài …chơi vơi!
Bạn cùng tôi với Trăng ơi
Ta là tri kỷ, cho đời thêm vui .





CHÚA ƠI
Chúa luôn ngự trị trong ta
Nếu ai hướng thiện - Chúa là niềm tin
“Quan tham” đâu có cái nhìn
Thấu hiểu nối khổ, oan khiên dân mình…

Mục tiêu xã hội văn minh
Đó là chuyện ở “triều đình “ đề ra
Công bằng dân chủ ở ta
Còn là viễn cảnh…thực ra nửa vời!

Bao kẻ trác tráng ăn chơi?
Bao người đói rách cả đời gieo neo
Khẩu hiệu: “Xóa đói giảm nghèo”
Mà sao khoảng cách cứ đeo đẳng hoài

Bởi chưng một lũ bất tài
Lợi dụng quyền chức “dở bài hành dân”
Mong sao Chúa hãy xuống trần
Gíup dân trừ hết những quân lọc lừa

Xã hội trong sạch như xưa
Như hồi còn Bác mới vừa lòng dân!



GÁI ĐẢM
“Tứ thân” đi dự hội làng
Về nhà em đã vội vàng đi ngay
Vớ lấy cái rổ cầm tay
Ra ao em vớt bèo tây, rau dừa

Thân em lận đận sớm trưa
Yếm chưa thay kịp, lội bừa xuống ao
Sắn quần ống thấp, ống cao
Bên thấp ướt sũng, bên cao trắng ngần..
.
Liền anh giã hội, qua sân
Dừng chân ngắm mãi cái quần nái đen
Hay là để mắt nhìn em?
Đố ai biết được, anh "thèm nhìn chi”?




TẶNG ĐIỆP VÀNG
Cám ơn cháu gái Điệp Vàng
Ly Cà phê nóng...tình càng đậm sâu!
Bài thơ “Ta hiểu lòng nhau”
Viết theo lục bát, đậm mầu dân gian

Tình yêu quý hơn bạc vàng
Giầu sang phú quý chẳng màng làm chi
Yêu nhau yêu cả bước đi
Thương nhau, thương cả những gì của nhau...!





BÊN EM
Vũng Tàu "Nắng Hạ" dịu êm
Thì thầm gió biển lại thêm tình người
Để lòng ai cứ chơi vơi
Bồng bềnh… say sóng...ở nơi biển này!

Cốc bia chưa uống đã say
Bởi chưng đôi mắt... ngất ngây đọng vào
Thoảng nghe sóng biển rì rào
Hay lời tâm sự, ai trao tâm tình

Giọt cà phê. Đọng môi xinh
Quán Ô Cấp I, chúng mình bên nhau
Dọc theo bờ biến bãi sau
Bên em đi dạo bến tầu đêm nay…

Đung đưa mái tóc nhẹ bay,
Để ai vương vấn?. Hương say Vũng Tầu!
NỖI NHỚ (Ngô Thái)
Nhớ em chiều tắt nắng vương
Nhớ em phố vắng. Chiều buông, tối đèn
Nhớ em mưa lại buồn thêm
Gió trăng chểnh mảng, lãng quên tự tình
Nhớ em…tắt ánh bình minh
Nhớ em rạn nứt trái tim…đau lòng
Nhớ em sông khóc…cạn dòng
Đong đầy nỗi nhớ…cho tròn vầng trăng!



BIỂN ĐÊM
Găp em tình cảm dạt dào
Ngỡ ngàng ... anh tưởng lạc vào cõi mơ!
Bao lâu mong ngóng đợi chờ,
Mong ngày gặp mặt...Bây giờ bên nhau.

Cùng em dạo biển ...bãi sau,
Thì thầm tâm sự...trao nhau ân tình.
Đi bên em gái đẹp xinh,
Dạt dào sóng vỗ...biển tình mênh mông.

Chia tay, vương vấn trong lòng,
Hẹn ngày gặp lại, bãi trong Vũng Tầu!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]