Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

GỬI TUYỂN THƠ TÌNH ĐƯƠNG ĐẠI


“GHÉT...”
Ngô Thái

Đã nhiều lần tôi nghe một câu ca:
“Con gái nói có là không… nói không là có …. ”
Lời ngọt ngào thoảng bay trong gió,
Gợi lòng tôi bao hoài cảm bồng bềnh.

Tôi đi giữa dòng đời chênh vênh,
Gặp em nhưng ngại ngần chưa ngỏ,
Vì sợ rằng : « Em ghét anh lắm đó ! »
Vẫn biết rằng Khi đó : Em yêu… !

Bởi lòng em khao khát bao điều
Chưa nhận được làm sao không bỡ ngỡ?
Tôi muốn em ghét nhiều hơn nữa
Để được yêu tha thiết đến mặn nồng

Dù muôn trùng sóng cả, bão giông
Tình đôi ta mỗi ngày thêm da diết…

Tôi biết em thích bài ca về biển :
”Em là em, chẳng thích là biển đâu…”
Bởi mênh mông giữa sóng bạc đầu
Em vẫn khát… một tình yêu đằm thắm

Gửi tới em ở một nơi xa thẳm
Nỗi nhớ nhung cuồn cuộn sóng trào
Biển là anh...cháy bỏng khát khao
Em - bờ cát dịu mềm muôn thuở...
N.T.
NHỚ THU
Ngô Thái
Đông chí về Thu khắc khoải chưa đi
Còn lưu luyến những gì em chưa nóí
Nơi Phố núi ánh mắt ai chờ đợi
Nhớ thương nhiều…Thu chẳng muốn rời xa…!

Làn gió núi ru mặt hồ sóng sánh
Sợi nắng vương trên mái tóc vàng hanh
Đôi môi em cuối chiều se lanh
Để bừng lên nụ biếc mầm xanh…
Ngọn lửa hồng em muốn gửi nơi anh
Mong sưởi ấm đêm đông giá lạnh
Trái tim anh vơi dần cô quạnh
Nhớ về em thao thức canh dài…

Áng mây chiều bồng bềnh khoan thai
Quyện làn khói lam chiều bảng lảng
Ở nơi đó nỗi đợi chờ thầm lặng
Góc nhà sàn…đêm lanh nhớ Thu…!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]