Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2016

CẢM NHẬN VỀ BÀI " HOÀI NIÊM" - VÕ THỊ THÀNH TỐNG (KON TUM)

HOÀI NIỆM
Ngô Thái

Trường Sơn chốn cũ nhớ nhung hòai
Vực thẳm cua vòng những buổi mai
Vượt dốc chiều đông chồn gối ngựa
Qua rừng đêm hạ nhức chân nai
Mưa bay lất phất trêu da sạm
Gió thổi đung đưa bỡn tóc dài
Ký ức nơi xưa bao kỷ niệm
Chợt thấy trong lòng nỗi mong ai
n.t



BÀI HOẠ CỦA THANH THỐNG (KON TUM)


HOÀI NIỆM
Ngắm dãy Trường Sơn gợi nhớ hoài
Thuở tràn nhiệt huyết tắm sương mai
Cánh rừng đông lạnh run môi tím
Ngọn suối xuân nồng đọng mắt nai
Chiếc mũ tai bèo nghiêng vực thẳm
Dép râu quai chéo vượt thung dai
Mở đường phá đá quân lương chuyển
Đồng đội đâu rồi- mãi ngóng ai!



ĐÔI ĐIỀU CẢM NHẬN BÀI THƠ “HOÀI NIỆM” CỦA TÁC GIẢ NGÔ THÁI-PHÚ THỌ
(Trong tuyển tập thơ Đường luật Việt Nam, tập XI – Trang 669)

Sáng 8/3/1016 tôi rất vui khi nhận được tuyển tập thơ ĐƯỜNG LUẬT VIỆT NAM TẬP XI. Tôi đọc say sưa và tôi như lạc vào “Vườn Hoa Di Sản Đường Thi Việt Nam”. Thi tập gốm nhiều tác giả trên khắp mọi miền đất nước tham gia bài. Lời thơ trong sáng như những bông hoa rực rỡ sắc mầu tô thắm vườn thơ toả ngát hương. Càng đọc hồn thơ càng lung linh giầu hình ảnh…toát lên lòng yêu nước, tình cảm thiêng liêng gia đình, và tình yêu đôi lứa.
Trong vườn thơ ấy, tôi tâm đắc tác phẩm HOÀI NIỆM của tác giả: Ngô Thái (Phú Thọ). Tôi cảm nhận được mạch ấm hương đất mơn man chảy ngược về quá khứ…cho tôi cảm xúc quay về nơi núi rừng Trường Sơn hùng vĩ cùng đồng đội với những ngày nằm gai nếm mật, bom rung đạn xé…mà tác giả tự hào xen lẫn khắc khoải nhớ về:
Trường Sơn chốn cũ nhớ nhung hoài
Vực thẳm đèo cao những buổi mai

Nhắc đến Trường Sơn, ta không quên những thế hệ đi trước…quên mình bằng dòng máu Lạc Việt để tô thắm những dãy núi điệp trùng, tặng nguốn huyết mạch của dân tộc để Trường Sơn mãi xanh tươi - mầu xanh đại ngàn muôn thuở...Đến đây, tôi thấy mình nhỏ bé lạ thường, như viên đá cuội nép mình vào vách Trường Sơn hùng vĩ để nghe mạch ấm, hơi thở của quê hương núi rưng.

Ta vẫn biết thơ mang tính ẩn dụ cao, ở đây tác giả ẩn dụ và nhân cách hoá rất khéo “Ngựa vượt dốc…, Nai mói chân”. Ngoài hình ảnh núi rừng cheo leo…theo tôi đây là 2 câu thơ mang tính trừu tượng cho tình đồng đội:
Vượt dôc chiều đông chồn gối ngựa
Băng ngầm đêm hạ nhức chân Nai

…Chiều sâu của bài thơ được bung toả…hình ảnh đôi nam nữ được thể hiện rõ hơn trong “da sạm…tóc dài”
Mưa rơi lất phất trêu dạ sạm
Gió thổi đung đưa bỡn tóc dài

Lời thơ tự nhiên, trôi chảy, đi vào lòng người, ngược về quá khứ… một kỷ niệm không quên…theo mãi trong tim nhớ bóng hình “ai”…?
Ký ức khi xưa lưu kỷ niệm
Bồi hồi trong dạ nỗi mong ai.(?)

Dọc hết bài thơ tôi chợt thẫn thờ… như mình đang là người lính cụ Hồ ngày xưa đang nhớ về đồng đội với những năm tháng oanh liệt nơi Trường Sơn khói lửa.

Trên đây là cảm nhận của riêng tôi, xin được chia sẻ cùng tác giả và quí bạn yêu thơ. Kính chúc tác giả, quý bạn yêu thơ lời chúc sức khoẻ và lời chào trân trọng.

Kính bút: Võ Thị Thanh Thống.
- Quê quán: Quảng Ngãi
- Địa chỉ: 505 Phạm Văn Đồng, P.Trần Hưng Đạo,TP Kon Tum
- ĐT: 0963 444.411
-- :

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]