Sang Thu
Hình như…đã chuyển tiết thu
Mà lòng u ám mây mù khôn nguôi...?
Tim buồn… Lỗi nhịp… Đơn côi!
Sương thu se lạnh... Lòng tôi xót người!
Giăng giăng … tơ nhện buông lơi
Ngoài đường phố vắng…như rơi mất đèn!
Tìm đâu khoảng trống tối đen?
Bóng xưa một thuở, từng quen...xa... rồi?
Nồng nàn… Say đắm
có thời
Nỗi lòng đau... Cả cuộc đời khó quên
TĂNG HOÀNH LÃO (Vũ Dũng)
Họa nguyên vận
Đã chuyển sang tiết mùa THU
Trời xanh xanh ngắt
, sương MÙ nắng NGUÔI
Đời vui quên hết
cút CÔi
Ấm trà ngâu...uống trăng TÔi với NGƯỜI
Ánh trăng bàng bạc
. . . Lả LƠI
Má hồng , môi thắm
để RƠI ánh ĐÈN
Bỗng đâu một áng
mây ĐEN
Trăng buồn dấu mặt
người QUEN đi RỒI
Thuở xưa chinh
chiến một THỜI
Đợi chờ , chung
thủy một ĐỜI không QUÊN !
Vũ Ngọc Giang
TÂM
SỰ VỚI NGƯỜI
Hoạ
nguyên vận *
Nhìn
trời mây trắng mùa THU
Nhớ người trên đám mây MÙ không NGUÔI
Người đi tôi sống cút CÔI
Ngàn năm tình vẫn trong TÔI với NGƯỜI
Điệu chèo người hát lả LƠI
Đang
vui giữa hội bão RƠI tắt ĐÈN
Cuộc tình từ đỏ sang ĐEN
Đơn
côi ở lại tôi QUEN lâu RỒI
Vàng
son mình có một THỜI
Tôi
nguyện gìn giữ suốt ĐỜI không QUÊN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]