Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2009

Em có hạnh phúc không ?

  

Ảnh minh hoạ

   Đây không phải là câu trắc nghiệm tâm lý. Mà nếu là câu trắc nghiệm tâm lý thì đã có câu trả lời rồi. 

     Năm ngoái, điều tra  của mấy cái hãng gì đó có tên gần như hàng đầu Niesel đã công bố rằng: Đàn ông Việt Nam thuộc loại hạnh phúc nhất thế giới. Còn đất nước Việt Nam là nước hạnh phúc thứ 5 trên toàn cầu. Cứ theo đó mà suy, đàn bà Việt Nam cũng hạnh phúc, chắc chắn là rất hạnh phúc. Có lý gì để không hạnh phúc cơ chứ? Một khi đất nước của mình và đàn ông  (trong đó có  đàn ông của mình) cảm thấy hạnh phúc!...Và nếu, như bọn em,  có một người chị như chị X ở cùng chỗ làm, thì không hạnh phúc cũng không được. Chị ấy giống như chỗ dựa tinh thần của cả bọn đàn bà, từ choai choai mới lớn, đến bắt đầu cứng tuổi và tấp tểnh về già...Cứ ai có chuyện không ổn ở nhà, với chồng, với mẹ chồng, với con cái...hoặc cơm áo, gạo tiền, rồi cơ quan có chuyện sếp hiểu nhầm, bạn bè hắt hủi, đồng nghiệp ganh ghét...đều tìm đựơc ở chị X những lời khuyên chí lý, có tác dụng giải toả cực mạnh, mà không hề cứng nhắc, giáo điều. Chi ấy dậy cho chúng em biết cách hạnh phúc, bằng cách đọc thuộc, viết ra giây, gửi email...cho những ai có chuyện không vui, có những lời Phật đạy, từ bi hỷ xả. Có khi gửi thêm những câu chuyện mang tính thần bác ái của công giáo, rồi những cuốn sách dậy cách an nhiên,  thảnh thơi, vô suy nghĩ của Thiền... Tóm lại chúng em tập luyện để hạnh phúc, theo gương chị X, bằng các bài tập Yoga, động viên nhau tuần ăn mấy bữa ăn gạo lức, muối mè. uống dấm táo mỗi ngày, cố làm cái gọi là giữ tâm thanh tịnh, nhường nhịn xung quanh, lấy chuyện bằng lòng tất thẩy làm phương châm sống. Thậm trí còn hẹn nhau hễ về hưu thì cùng ra chúa quy y, tập tành kinh kệ cho an lành tuổi tác. Tất nhiên không phải ai cũng làm đựơc thế, nhưng về cơ bản là cuối cùng, chỗ em làm việc có đựơc không khí an hoà, thân thiện. Một số trong chúng em đã tiến bộ đến mức từ lâu không còn khóc lóc vì những chuyện vớ vẩn giận hờn linh tinh nữa. Thế là hạnh phúc, còn gì nữa, ngày ở cơ quan những 8 tiếng đồng hồ, không phải cau mày cau trán,  hậm hực, tủi buồn tốt quá đi ròi.

     Em là một học trò tốt của chị X. Nhiều khi em có cảm giác cứ luẩn quẩn bên chị ấy là cảm thấy một không khí bằng an, nhẹ nhõm. Thêm nữa, chị X luôn có gương mặt tươi sáng, áo quần gọn gàng, phẳng phiu, toàn những điều em mơ ước mà mãi chưa làm nổi. Tập luyện để có hạnh phúc nhiều khi cũng không phải dễ, nhưng có một tấm gương sáng ở bên, cứ như đựơc khích lệ, nên chúng em xác  định nhất quyết đạt đựơc thái độ sống điềm đạm ấy, dù phải cố gắng nhiều.

     Thế mà sáng nay bỗng nhiên mọi điều sụp đổ. Chi X đến chỗ làm không như mội khi, áo quần  không phẳng phiu đã đành, mắt lại còn ngầu đỏ và sưng húp, rõ ràng đã qua một đêm đầy nước mắt. Lý do chỉ là đêm trước, một người bạn cũ, người yêu cũ...sau rất nhiều năm không liên lạc, bỗng nhiên gửi cho chị một tin nhắn "Em có hạnh phúc không" ?.

     Mọi lý thuyết đều bay đi hết cả. Chị nhớ đến việc chồng chị bạc bẽo, con hư, luơng không tăng...chị nhắn lại cho người bạn cũ một chứ "Em không..."

     Và suốt đêm chị khóc!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bạn có thể dùng thẻ sau để:
- Post hình : [img] link hình [/img]
- Post video: [youtube] link youtube [/youtube]