Thu tàn nay đã bước sang Đông
Nỗi sầu nhung nhớ đến tận cùng
Vắng bóng người xưa thêm buồn thảm
Nhìn qua cửa sổ ngắm Đông sang
Mưa phùn gió Bấc chẳng ai qua
Bến vắng đò ngang - vắng khách chờ
Chỉ có mình em ngồi đợi khách
Soi bóng hình em dưói mặt sông