Thứ Hai, 28 tháng 9, 2009

Hoa lục bình

 



Ảnh minh hoạ


Lục bình hoa tím mãi thuỷ chung


Sống ở trên sông chẩy theo dòng


Theo gió đi về nơi biển cả


Sống giữa đại dương, sóng nghìn trùng


Tặng mưa phiêu lãng ngàn tâm sự


Mở rộng lòng mình để xẻ chia


Sẽ chẳng bao giờ buồn đơn lẻ


Sống giữa tình yêu của bạn bè


 

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009

Một đơì - Nỗi nhớ





                                              
Ảnh minh hoạ

                                                                        
Gió mùa về khắc sâu nỗi nhớ

Vẫn căn phòng, cảnh vật như xưa
Mà sao thấy dường như xa lạ
Bởi từ lâu thiếu vắng bóng hình em
Anh khao khát tình yêu nồng thắm
Em đi rồi để lại góc trời riêng
Mưa tầm tã nỗi buồn thêm lắng đọng
Cả một đời mang nỗi nhớ trong tim

Ngày 24 tháng 09 năm 2009

Thứ Hai, 21 tháng 9, 2009

người con hiếu thảo

"Tặng NhimBeo.Blog"

      Ảnh minh hoạ

Lớn lên trong cơ cực
Phải bươn trải ngoài đời
Đỡ gánh nặng trên vai
Người Mẹ hiền tần tảo

Lo hai em ăn học
Đâu "dám" nghĩ đến mình
Sẵn lòng giúp bạn bè
Vì cho đi là nhận...
                           Là cái Phúc về sau...

Cùng trang lứa với mình
Đã yên bề gia thất
Đến nay chị vẫn vậy
Chưa chọn  ngươì yêu thưong

                 Chị hy sinh tất cả...
                                            Cho nghĩa Mẹ - Tình em.


Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2009

Biên Hoà - Thành phố nhớ!


Chiều trên sông

Tôi chưa đến Biên Hoà

Mà lòng đầy náo nức
Qua những gì đã đọc
"Biên Hiòa - Chiều bên sông"
Có con sông Đòng Nai,
Quanh năm chảy hiền hoà
Hàng Liễu rủ măt hồ...
Đang vẫy chào Du khách
Thành phố trên ba trăm năm
Nhưng sức còn rất trẻ
Đang  ra sức chuyển mình -
Vươn lên cùng đất nước
Biên hoà ơi - xin hẹn
Có ngày tôi đến thăm!

Mảnh đời bất hạnh

Nhân sắp đến tết Trung Thu. Tặng các cháu mồ côi
và các cháu bị bố mẹ "bỏ rơi về tình cảm".



Ngộ nghĩnh trẻ thơ (Ảnh minh hoạ)

Những đứa trẻ mồ côi Cha, Mẹ

Để cho đời nỗi nhức nhối tim gan
Trong đêm tối đường đời em lê bước
Biết đi đâu? Biết ở nơi đâu?
Ánh mắt buồn, khuôn mặt khổ đau
Em lầm lũi sống qua ngày đoạn tháng
Tự kiếm ăn bằng của bố thí người đời

 



Những đứa trẻ Cha - Mẹ ly hôn
Sống cô đơn, thiếu tình thương trọn vẹn
Dù ở với ai vẫn là thiếu hụt
Tình cảm Me - Cha, thiêng liêng nhất trên đời
Em phải sống trong nỗi buồn sợ hãi
Giữa đường đời, đầy cạm bẫy chông gai
Hơn gì đâu, những đứa trẻ mồ côi?

 



Em mơ ước có một vì sao sáng
Dẫn lối em đi suốt chặng đường đời
Em mơ ước có tấm lòng nhân ái
Giúp các em  hướng tới tương  lai
Em mơ ước Me - Cha đừng ích kỷ
Chỉ nghĩ cho mình, bỏ mặc các con
Để không còn những mảnh đời trái ngang!

                                         Đã từ lâu....
                                                          Em không có tình thương!!!.





Những đứa trẻ còn cả cha lẫn mẹ
Đựơc nuông chiều trong hơi ấm tình thương
Ngày sinh nhật đừng mong  gì cao quá
Thổi nến  và ... ước những điều  trên.
     
Trung thu 2009


 



Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2009

Hồn thơ


(Đà Lạt tháng 05/2008)

 

Có  phảỉ hồn thơ bắt  nguồn từ lời ru của Mẹ
Tiếng ầu ơ vang vọng giữa trưa hè
Bên cánh võng đưa ta vào giấc ngủ
Mơ cánh cò bay là bay la...

Có phải hồn thơ  bắt nguồn từ tình thương của Mẹ
Tần tảo sớm hôm nuôi dậy nên người
Ta mang nặng tình Cha nghĩa Mẹ
Mênh mông biển rộng sông dài

Hay từ khi ta đựơc gặp Em
Tình thắm đượm gừng cay, muối mặn
Cho hồn thơ lai láng dâng đầy
Xin tặng mẹ cả tâm hồn  ta đó

Ta Hạnh phúc vì tương lai tưới sáng
Đã có Em  luôn ở bên mình
Xin ngàn lần cám ơn tất cả
Công Cha - Nghĩa Mẹ - Tình Em!










Nỗi đau


Ảnh minh hoạ

Vết thương trên da thịt

Rồi cũng sẽ lành
Chỉ để lại vết hằn trên thân thể

Vết dao chém thân cây
Rồi cũng sẽ lành
Chỉ để lại vết sần trên vỏ

Chỉ có vết thương lòng
Mang nặng nỗi đau!

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2009

Một tình yêu bất hạnh


Ảnh minh hoạ


Cô đơn... đi  có một mình
Thấy đôi trai gái đi cùng mà "ghen"
Ngậm ngùi nước mắt tuôn tràn
Mình buồn đã vậy, em còn buồn hơn

Bị chồng đánh đập đáng thương
Mặc dù người vợ đảm đang yêu chồng
Thói hư rượu, gái  lông bông
Về nhà đánh vợ, đập tung cửa nhà

Cuộc đời em khổ quá đa
Có chồng như thế thà không lấy chồng
Ngậm ngùi chuốc khổ vào thân
Mặc cho con tạo xoay vần cho qua

Ai ơi số phận đàn bà
May thì hạnh phúc, không là khổ đau
Uớc gì trên thế gian này
Không còn Phụ nữ sống trong tủi hờn !!!






Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Trái tim lầm lỡ

"Tặng những phụ nữ đang cam chịu đau buồn..."
(Cảm xúc khi đọc bài "Tâm Sự của: Nhớ (723)Blog)



Ảnh minh hoạ

Tôi yêu mối tình đầu

Qua 5 năm tìm hiểu
Thấy hạnh phúc tràn trề
Cuộc đời sao đẹp thế

Khi yêu đâu có thể
Tỉnh táo để xét suy
Bởi tuổi đời quá trẻ
Bỏ qua lời can ngăn...

Mẹ cha  đành chấp thuận
Vì thương con phải chiều
Hạnh phúc mấy năm đầu
Trong tình yêu nồng thắm

Sau cũng dần phai nhạt
Theo năm tháng cuộc đời
Sống âm thầm lặng lẽ
Như "người  ở " mà thôi

Người vợ đâu dám nói
Việc lớn nhỏ trong nhà
Do người chồng định đoạt
Để tỏ rõ quyền uy

Đâu có ngồi tâm sự
Để to nhỏ giãi bầy
Như hồi đầu tìm hiểu
Anh "rót mật" vào tai

Để gia đình yên ấm
Đành cam chịu buồn đau
Sống âm thầm lặng lẽ
Tại mình còn trách ai (?)

Vì tương lai con cái
Phải "Chiều chồng lấy con"
Cuộc đời sao quá khổ
Thân phận người đàn bà...???









Tình yêu không đổi thay

Hoạ bài  thơ trách thầm của Nhớ (723).Blog)


Ảnh minh hoạ

Trời xui găp gỡ đôi ta

Dù không duyên phận vẫn là bạn thân
Tình ta không thể đã xong
Dù cho ngang trái vẫn không nản lòng
Xa em, anh vẫn chờ mong
Không gian xa cách - trong lòng gần nhau
Hãy quên trắc trở buồn đau
Biết đâu con tạo xoay vần nên duyên
Dễ đâu tìm được vợ hiền(?)
Anh tin nhất định thuyền về bến xưa
Niềm vui Hạnh phúc tràn trề
Tình yêu mãi mãi không hề đổi thay

Ngày 17 tháng 09 năm 2009

Làm sao thật sự hoàn thiện mình.

(Tiếp bài:"Con gái quan trọng nhất điều gì" ?
                                        "Tặng riêng Tik 2010"

    

                      Ảnh minh hoạ

       Những kiến giải có ý gợi mở trên, hy vọng con  rút ra đựợc những điều bổ ích
, tự đặt cho mình mục tiêu, từng bước rèn luyện để tự hoàn thiện mình trở thành "Người Phụ nữ hiện đại". Con có lợi thế hơn nhiều bạn  về điểm xuất phát vào đời là "Có Sắc, có tiền, có kiến thức". Trước mắt con nên tập trung ưu tiên số một là học tập đạt kết quả thật tốt. Phải  rèn luyện  kỹ năng sống  ( giỏi quá, có tài quá, đẹp quá, giầu quá.)  là lơi thế đồng thời cũng là lực cản bởi thói  ghen ghét, đố kỵ, xa lánh, hoặc lợi dụng ., nên con tich cực tham gia hoạt động tập thể của trường lớp như tổ chức dã ngoại, pích ních, du lịch tập thể,,  để sống hoà đồng,  khiêm tốn, dịu dàng, biết quan tâm người khác, sẽ đuợc bạn bè yêu mến. Hết sức quan tâm giữ gìn sức khoẻ, biết tự chăm sóc  mình, tập thể hình, ngồi thiền, Yôga, đi bộ, thẻ dục dưỡng sinh...Ở Hà Nội có điều kiện, lựa chọn cái gì phù hợp thì  tập  "Nhân cường thì tật nhược" ít ốm đau, giữ đựợc sắc, dáng đẹp, chậm lão hoá, trẻ lâu..

Ngày mai bắt đàu từ hôm nay. Đừng để lành phí thời gian vào việc vô bổ. Hãy cố lên con gái.

      Chúc con thành công!

Tiền và Sắc có là điều quan trong nhất đối với con gái (?)

(Tiếp bài:"Con gái quan trọng nhất điều gì)

      

                                        Ảnh minh hoạ

       - Nói về Tiền: (Không nói đến phạm trù tiền tệ nói chung). Ai cũng cần, cũng qúy, đối với người này, thì tiền là phương tiện duy trì cuộc sống,  Có người dùng nó để đạt đựơc cài mình muốn, mà không phải của mình, bằng bất cứ giá nào, nên họ cũng kiếm tiền bằng bất cứ thủ đoạn nào. Người có nhiều tiền, thậm trí rất nhiều tiền không phải ai cũng xấu, Nhà nước ta khuyến khích làm giầu chính đáng, Mục tiêu xã hội ta là "Dân giầu nước mạnh...".Cái đáng nói ở đây là cách kiếm tiền. Chân chính  là dựa vào sức lao động, tài năng, trí tuệ, năng lực tổ chức quản lý kinh doanh để kiếm tiền làm giầu. Bất chính: là lợi dụng chức quyền, gian dối, thủ đoạn, lừa lọc, gây thiệt hai cho nhà nước,cộng đồng, cho ngươì khác. Mong muồn của con người về tiền là vô cùng, không có giới hạn, không có điểm dừng. nên không bao giờ thoả mãn. Nếu "hết thời" đồng tiền có đựơc  mà không sinh lời thì "Miệng ăn sông băng núi lở" cũng tiêu tan,  Thậm trí vì tiền mà  vợ chồng  cãi cọ, con cái tranh giành dẫn đến tan cửa nát nhà..

     - Sắc: là lợi thế của người con gái, Là cái đẹp bên ngoài có sức quyến rũ, người khác nhất là bạn khác giói.. Sắc theo năm tháng cũng tàn phai, Ngạn  ngữ có câu "Hồng nhan bạc phận". dễ xa ngã, cạm bẫy, ghen ghét, đố kỵ. Xưa có câu "Vợ đẹp là vợ ngườì ta" Nếu là người tình, người yêu thì tốt, lấy làm vợ thì không yên tâm, khó đảm bảo hạnh phúc lâu bền. (nếu phải người vợ không có tâm có đức, không chung thuỷ). Nên có câiu "Cái Nết đánh chết cái đẹp". Còn nếu đựơc cả Sắc cả Nết  thì còn gì bằng, Ai chả thích Vợ đẹp, con khôn, nhà lầu, xe hơi.
(còn nữa...).. ..

Quan điểm về "người Phụ nữ hiện đại"

(Tiếp bài:"Con Gái quan trọng nhất là điều gì"?

     
-
                                       Ảnh minh hoạ

        - Năng ở đây
là sự năng động, nhạy bén, dám đổi mới để thích nghị. mới thích ứng  hoạt động trong nền kinh tế thị trương , sôi động và biến đổi khôn lường.Nó còn thể hiện  năng lực, kinh nghiệm.

       - Kiến : Kiến ở đây là  kiến thức về lĩnh vực nào đó, thể hiện trình độ học vấn, chuyên môn, Không có kiến thức không thể thực
hiện được ước mơ, hoài bão, không thể thành đạt trong sự nghiệp,..Ngay
công việc giản đơn  cơ quan xí nghiệp giao cho cũng  không thể làm tôt..Nếu tự lập nghiệp lại càng cần Kiến thức (tài giỏi) mới "Trụ vững" trong  môi trường canh tranh gay gắt.của thương trường..

       - Duyên: Chính là cái đẹp bản chất, cái đẹp bên trong "Phát tiết ra ngoài", mới gặp không đễ gì nhận ra, càng  tiếp xúc lâu cáng thấy  yêu mến, thấy gần gũi, và tôn trọng. Cái duyên không tàn phai theo năm tháng mà càng   "Đằm thắm, toả sáng" nếu đựợc vun  đắp trong môi trường hạnh phúc gia đình.

       - Thể: ở đây là  sức khoẻ (cả thể chất và tinh thần) Vốn quý nhất của con người là sức khoẻ, có sức khoẻ mơí nói đến  thực hiện ước mơ, hoài bão, hạnh phúc gia đình, thành đạt trong sự nghiệp và cuộc sống. Sức khoẻ không thể dùng tiền mua đuợc, là quá trình rèn luyện, tự biết chăm sóc bản thân, phụ thuộc vào ăn uống, nghỉ ngơi, và  môi trường sông như đòi sống
tinh thần,.đời sống tình cảm. .   (Còn nữa...)

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2009

Con gái quan trong nhất là điều gì?

      

                                          Ảnh minh hoạ
      
       Đây là  một trong ba câu hói của  một Cháu gái "cư dân mạng", Câu hỏi thứ hai, quan điểm các Bạn gái khác cho là:
"Sắc và Tiền là quan trong nhất " (?). Câu hỏi thứ ba là: " Làm sao thật sự hoàn thiện mình " ? tôi thấy  đây là những câu hỏi hay, thuộc phạm trù quan điểm sống,
có lẽ  cũng là suy nghĩ của nhiều bạn trẻ, .  Tôi muốn chia sẻ với các bạn trẻ đôi điều suy nghĩ của mình , để cùng tham khảo và có thể  là diễn đàn  trao đổi trên Blog, mời các bạn cùng tham gia..

       Theo tôi không có lời giải thoả đáng cho.mọi trường hợp, còn phụ thuộc vào hoàn cảnh, đối tượng  và quan điểm sống của mỗi bạn trẻ. Tôi chỉ đưa ra những kiến giải có tính gợi mở để cùng tham khảo và mỗi ngưòi tự rút ra điều bổ ích cho mình., Về câu hỏi thứ nhât: Con gái quan trọng nhất là điều gì?.

       -
Trong chế dộ phong  kiến, người phụ nữ chủ yếu làm công việc nội trợ, sinh đẻ, nuôi con, phục vụ chồng, nên lấy " Công-Dung-Ngôn-Hạnh" làm khuôn vàng thước ngọc,  để dăn dạy con gái, là tiêu chuẩn đánh giá người con gái vẹn toàn cả  về  Đức hạnh, và tài Sắc. cũng là tiêu chuẩn các bậc cha mẹ  kén vợ cho con trai (ngày xưa cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy).
       - Ngày nay, con gái sau khi xây dựng gia đình, phải làm tốt thiên chức làm mẹ, làm vợ, quán xuyến  công việc gia đình, còn phải tham gia công tác, kiếm tiền và hoạt động xã hội..Vì vậy ngoài việc tiếp thu có chọn lọc tinh hoa Văn hoá truyền thống của ngưòi Phụ nữ Á  đông, phải  tiếp thu  nền Văn hoá  tiên bộ của thời đại. Phấn đấu để trở thành "Người Phụ nữ hiện đại", thể hiện các tố chất " Tâm-Năng-Duyên-Kiến-Thể".(Theo quan điểm cá nhân, chưa phải là chuẩn mực xã hội thừa nhận)

     
Trước hết nói về Tâm: Theo nghĩa thông thường là lương tâm nghề nghiệp. Người có Tâm mới giữ được chữ Tín. Chữ Tín là điều kiện tiên quýết cho sự thành bại của con người cả trong sự nghiệp và tình yêu. Trong thương trường không giữ chữ Tín thì chỉ có nước sập tiệm, phá sản..Thầy thuiốc, Thầy giáo có Tâm mới giữ đựơc chữ Đức, đựơc xã hội tôn vinh Thầy thuôc, Thầy giáo là ở chữ Đức này..Nhà Văn, nhà Báo, Nhà viết Sử...Tâm có sáng  mới phản ảnh trung thực  cuộc sống, sự kiện lích sử, đúng bản chất vốn có của nó. Nếu lồng động cơ cá nhân, tác phẩm không đi vào cuộc sống, sai lệch lịch sử, có khi chỉ vài bài báo huỷ hoại sự nghiệp một nguờì, một doanh nghiệp. Làm bất cứ nghề gì, việc gì cũng cần đến chữ Tâm. Chữ Tâm xã hội mong chờ ở đây là mối ngưòi phải thắng  đựơc "chất Con" trong cá nhân  mỗi người.. (Còn nữa)

Tình yêu và cuộc sống



Sống không yêu đâu còn là cuộc sống
Mối tình đầu sâu đậm khó quên
Khi xa nhau khắc sâu nỗi nhớ
Lúc gần kề chan chứa yêu thương
Cũng  có lúc giận hờn, đau khổ
Khi hiểu lầm cảm thấy tổn thương
Tình yêu giúp ta thêm  sức mạnh
Để vượt qua trắc trở cuộc đời
Mảnh đất tốt ươm mầm Hạnh phúc
Là niềm tin ở cả hai người
Biết vun trồng, cảm thông, chia sẻ,
Cùng chăm lo Hạnh phúc gia đình
Biết trân trọng cái mình đang có
Không mơ về  cái không phải của ta...!

Thứ Hai, 14 tháng 9, 2009

Sẽ mãi bên nhau...

Hoạ bài: "Tình ta là giọt mưa Ngâu"
     Của Thanh Huân.09.09.Blog


                       Ảnh minh hoạ


Đêm mơ ngày nhớ bóng hình Anh
Như thể tương tư quá mất rồi
Tuy xa mà vẫn gần nhau đó
Em gặp Anh hoài trong giấc mơ

Em ở trời Tây nặng nỗi lòng
Nhở về Anh đó có hay chăng
Người trai đất Việt Em mong đợi
Gửi tình theo gió đến bên Anh

Truyền thuyết mưa ngâu có từ đâu ?
Ngưu Lang - Chúc Nữ, ngậm lệ sầu
Mỗi năm chỉ gặp nhau một lươt
Ôm mãi trong lòng một nỗi đau


Được ở bên nhau có gì bằng
Điều Em mong ước đã từ lâu
Ven toàn đôi lứa duyên trời định
Mãi mãi bên nhau sống trọn đời.

Biển cả mênh mông tình sâu nặng
Em nhớ nhung hoài, nghĩ về Anh
Như dòng suối nhỏ mong biển cả
Mãi mãi bên nhau -  Sóng vỗ bờ.

         ngày 14 tháng 09 năm 2009




Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2009

chiếc vòng cầu hôn


Anh minh hoa
Đất nước trải qua năm tháng chiến tranh

Gian khổ hy sinh không thể nào kể xiết
Họ phải chia tay lên đường tạm biệt
Cầm tay nhau lưu luyến tiễn đưa

Có một thời khát vọng yêu thương
Phải nhường lại cho tình yêu đất nước
Gác  tình riêng hăng hái lên đừơng
Xa cách hôm nay cho ngày mai Hạnh phúc

Đường hành quân dài theo năm tháng
Bếp nhà sản đỏ lửa nỗi chờ mong
Khi ra đi anh nói lời ước hẹn
Em trao anh chiếc vòng cầu hôn

Bom đạn thù không thể cách chia
Nỗi lo lắng vẫn trào dâng vô tận
Em khắc khoải đợi chờ ngày đó
Anh trở về sum họp "vẹn tròn"

Bao đêm lạnh em nằm ôm gối
Mơ về anh hình bóng xa xôi
Khi tỉnh dậy lệ nhoà đôi má
Em đợi anh qua mấy mùa trăng.

Trong sâu thẳm hai đầu nỗi nhớ
Nhưng trái tim họ vẫn gần nhau
Sức mạnh tình yêu toả sáng diệu kỳ
Họ tin tưởng vào ngày mai tươi sáng!


Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2009

Tình yêu có là mãi mãi


Ảnh minh hoạ

Tình yêu nếu không là mãi mãi. Nó sẽ  là nỗi đau


Giọt nước mắt chỉ rơi, sau những nỗi buồn.
Khi người kia phản bội
Tình yêu sẽ không còn mãi mãi!

Anh hiểu Em vẫn giữ trong lòng
Hơn bất cứ ai - ước mơ về Hanh phúc
Cũng là ước mơ cháy bỏng lòng Anh

Hạnh phúc thật, không dễ  gì tìm kiếm
Em phải trải qua bao lần cay đắng
Anh cũng bao lần, đã phải chia tay
Cả hai có một điều chung nhất
Điểm chung ấy không phải  là nỗi buồn tình cảm
Mà cả hai đều mong ước một tình yêu
Dù chúng ta cùng không gian xa cách
Nhưng trái tim vẫn ở rất gần nhau

Hãy giữ cho nhau những lời thầm kín
Đi bên nhau mà chẳng nói năng gi
Chỉ toàn là những chuyện bâng quơ
Nhưng cả hai đều hiểu...
Phải xa nhau "Ấy" vẫn nhớ "Mình"
Nhớ kỷ niệm, những con đường bóng mát
Nhớ lời yêu thương, trìu mến, ngọt ngào
Nhưng như thế, đâu đã phải là yêu

Rồi một ngày xa cách
Em tìm  thấy, giấc mơ thành hiện thực
Đắm mình trong hạnh phúc với "người ta"
Anh cố gắng, để có gì muốn có
Đừng nghĩ Anh tán tỉnh Em nghe!
Muốn nói thật ìòng...cho Em biết mà thôi!

Ngày 11 tháng 09 năm 2009



Thứ Năm, 10 tháng 9, 2009

Năm tháng không biết yêu nhưng cho ta hy vọng

Cảm xúc từ bài: "Năm tháng có biêt yêu..." (?) 
                                  Tặng: LeadCO.S BLog.


                          Ảnh minh hoạ


Gặp nhau trên xe Buýt, trên đường ra sân bay,
Chỉ là chuyện vô tình. Chọn chỗ ngồi gần em mới là anh cố ý.
Trời buồn :rơi nước mắt",  như tiễn người đi xa
Em dùng tay "Ký hoạ" khung cửa sổ - trên kính  mờ xe Buýt
Em mơ về ngôi nhà!

Em quay sang hỏi nhỏ: Xe đến đâu rồi anh ?
Đã đến cầu Thăng Long;  Tôi trả lời vui vẻ và mỉm cười nhìn em.
Qua câu chuyện làm quen, biết em đi du học và đoàn tụ gia đình
Ở đất nước rất xa: Ca Na Đa - Phương Bắc.
Trước khi em đi xa, đã hẹn gặp người yêu, quán Cà phê kỷ niệm
Nơi gặp gỡ lần đầu!

Trong lòng em rối bời, hỏi người yêu một câu:
"Năm tháng có biết yêu không nhỉ" (?)
Anh lặng thinh nhìn em, gieo nỗi buồn vô tận.
Một năm yêu thắm thiết. Mười hai tháng nồng nàn
Em chỉ đợi ba câu: Anh yêu em - từ trái tim anh nói.

Nhưng nay thì vô vọng, dù anh trả lời sao
Cũng chỉ là vô nghĩa!
Em tạm biệt người yêu đem theo lòng dũng cảm,
Chia tay mối tình đầu.
Nỗi buồn em chôn chăt!

Thổ lộ câu chuyện buồn;
 Nỗi lòng vơi một nửa.
Xe Buýt dừng bến đậu,
 Em ngập ngừng nói nhỏ:Tạm biệt anh - em đi
Trong lòng tôi sao động, đứng thẫn thờ nhìn theo
Tôi đón bạn tầng một, em lên cửa tầng hai
Cô gái đâu có biết,
Đã gieo vào lòng tôi một niềm vui khó tả.

Em ơi em có biết,
 "Năm tháng không biết yêu"  - Nhưng cho ta hy vọng!
Rồi đây em sẽ gặp, người bạn đời phương Tây
Nhưng rồi cũng có thể...biết đâu (?),
Em trở lại, "Về tám mát ao nhà"

ước gi em trở lại; Anh mong Em trở lai
ước gì Anh gặp lại, ; Anh  chờ  Em gặp lại
Được tắm mát đời anh...
 

Chùm thơ lục bát (Sưu tầm)




 

Đăng ngày: 19:20 18-08-2009


CHÙM THƠ LUC BÁT




 


                                       ( Tập làm thơ lucbat-Bài giới thiệu lại)                                               


1- LỤC BÁT TÌNH XA


 


Em đi vui khúc tình xa


Bỏ câu Lục bát ngân nga giữa trời


Anh về nối sợi tơ đời


Cột câu thơ thả giữa trời bay đi.


Bên trời xứ lạ 'You - Mi'


Ru con em có... ầu i... ví dầu...?


Thương về quê Mẹ ngàn dâu


Nhớ người chung lối, cưỡi trâu, thả diều...


Xa quê có nhớ những chiều,


Câu thơ chung viết còn nhiều thiết tha?


Trâu ta ăn cỏ đồng ta


Ca dao ngày ấy hẳn là em quên


Dù trong dù đục cũng nên


Sao em nỡ lấy chồng bên xứ người


Nhớ không, ngày ấy vui cười


Quê hương giờ có một người ngóng trông


Em giờ tay bế tay bồng


Về thăm quê cũ ru nhầm câu ca.


 


2- TƯƠNG TƯ


 


Về đâu ngày ấy tương tư


Bèo mây, cá nước dường như qua cầu


Cái ngày xưa ấy giờ đâu


Dãi dầu mưa gió vì câu ân tình


Vần thơ em tặng chung mình


Bây giờ một nửa, tâm tình nắng phai


Sông buồn dòng chảy chia hai


Em về bên ấy, cho ai giọt buồn.


Thà như trăng, khuyết lại tròn,


Khi mờ, khi tỏ, mà còn tương tư !


 


3- LỤC BÁT QUA CẦU


 



Sông Cầu nước lững lờ trôi


Chở theo bóng dáng em tôi xa dần


Nào đâu cái bến rửa chân


Gương trời soi bóng một lần rồi quên ...


 


Thềm trăng hoa rụng từng đêm


Buồng cau chín đợi mẹ têm cánh trầu


Em về nơi ấy là đâu?


Bẽ bàng hoa bưởi, hoa ngâu bên nhà ...


 


Đường đi, đôi ngả càng xa


Ngày xưa lời ngỏ hóa ra câu sầu


Về đâu nghĩa nặng tình sâu


Bỏ câu lục bát qua cầu gió bay


 


Còn đâu câu chữ cái ngày...


Đong đưa, hờn giận, tỉnh say với đời ! 



4- LỤC BÁT CẦU DUYÊN


 


Nhờ câu lục bát bắc cầu


Anh mang sáu tám làm câu tỏ tình


Nghĩ mình thơ phú chưa tinh


Mượn vần lục bát tỏ tình đong đưa


Yêu nhau biết mấy cho vừa


Xin giùm bên ấy, sang thưa lấy ngày


Cau non trăm trái, có say


Trầu xanh trăm mớ, anh thay lời thề.


Duyên trời xe lối em về,


Thuận lòng cha mẹ nên giờ thành đôi


Thẹn thùng hồng má thắm môi,


Bắc cầu giải yếm ta ngồi nhà chung.


Em cười như khúc tương phùng


Anh vui, như thể cạn chung rượu thề.


Mai này con cháu đề huề


Về thăm quê ngoại nhớ lời thề xưa!


 


Ai về bên ấy xin thưa,


Lấy chồng vui thế, nắng mưa cũng đành.



5 - CHIỀU PHAI


 


Chiều phai,  nắng đổ về đâu


Để con sóng nhớ bạc đầu, trào dâng.


Có còn đau khúc  sâu nông...


Cái thời chung bắc nhịp lòng sang nhau.


Điệu vần, cung bậc, vàng thau ...


Mấy lần nhỏ lệ chia đau phím tình. 


Còn đâu ngày ấy bóng hình,


Còn đâu ngày ấy ân tình vào tim!


Giờ thì tăm cá bóng chim,


Hữu duyên thiên lý, chắc tìm ra nhau ?


 


Chiều phai, phai cả trời sao,


Thương con sóng cũ dạt dào về đâu ?


Giờ thôi, lỡ mấy nhịp cầu,


Chiều phai, còn nợ vần - câu, ân - tình!

Thứ Tư, 9 tháng 9, 2009

Ngày 9/9 là ngày đẹp nhất trong năm (?)

      

                                                Ảnh minh hoạ
       Xin chào tất cả các bạn trên cộng đồng BLog nhân ngày tết Trùng cửu
Mùng 9/9/2009. Chúc các ban vui khoẻ, may mắn và hạnh phúc, cộng đồng Blog của chúng ta không ngừng phát triển. Các bạn có biết ngày 9/9  có ý nghĩa thế nào không.?  Đó là khoảnh khắc đẹp nhất trong năm 2009, và  cơ hội hiếm có này đựơc các nhà doanh nghiệp tận dụng tối đa để tổ chức các sự kiện quan trọng hoặc mở đầu cho những thay đổi mang tính quyết định..
       Một sự kiên đựơc coi là hoành tráng nhất diễn ra vào giờ trùng cửu:9 giờ 9 phút ngày 9 tháng 9 năm 2009 lễ thông xe cầu Phú Mỹ, đù đã hoàn thành một tuần  trước đây, nhưng việc thông xe chiếc cầu dây văng hiện đại nhất thành phố Hồ Chí Minh vẫn được chờ đến  ngày giờ đẹp này..
       - Theo quan niệm của người phương đông số 9 là biểu tượng của sức mạnh, quyền uy.
       - Ngai vàng thường đặt trên 9 bậc
       - Vua chúa thường cho đúc cửu đỉnh (9 cái đỉnh) để minh hoạ quyền uy của mình.

       Trong dân gian, số 9 gấn với sự hoàn thiện đến mức không tưởng và đựơc chuyển hoá trong lời thách đố kén rể của Vua Hùng Vương thứ 18 với: Voi 9 ngà, Gà 9 cựa, Ngựa 9 hồng mao. Số 9 trong toán học còn đựơc phân tích với rất nhiều lý thú và gắn với nhiều truyền thuyết lịch sử. Chính vì thế ngày 9/9/2009 đựơc coi là rất hợp để thực hiện các công việc như khai trương, chọn đất, mua nhà, đầu tư bất động sản..

(Nguồn PV VnExprress.)

    Vì sao con số 9/9 đặc biệt?
    
  Với nền Văn hoá, coi số 9 là con số may mắn đựơc chờ đợi từ lâu,. Về lý thuyết 9/9/2009 chẳng có gì đặc biệt,  song nó lại có nhiều điều thú vị trên phương diện toán học và lịch sử. Số 9 chiếm vị trí cuối cùng trong hệ thống chữ số, song số 9 có vị trí đặc biệt đối với nhiều nền Văn hoá. Nó tượng trưng cho sự bao dung, lòng trắc ẩn, và thành công. Tuy nhiên những chuyên gia số khẳng định  số  9 cũng được gắn với thói  kiêu  ngạo, ích kỷ..

       Nếu lấy số 9 x với một số bất kỳ trong dẫy số từ 1 - 9, rồi cộng 2 số trong kết quả ta sẽ được tổng là 9. Chẳng hạn: 9 x 3 = 27, Ta lấy 2+7=9..  Ta lấy 9 x 62 = 558. lấy 5+5+8=18, 1+8=9. Ngày 9/9 năm nay là ngày thứ 252 trong năm, mà ta lấy 2+5+2 cũng bằng 9.. Các bạn có thấy lý thú không ?

                                                                                                                        ( Nguồn Minh Long.)

      

      
      

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2009

Niềm vui và nỗi lo.

(Câu chuyện có thật về một học sinh tỉnh lẻ trong thời "mở cửa")


      Là con trai một, trong gia đình có điều kiện kinh tế khá giả. Quang đựơc nuôi dậy trong môi trường đầy đủ về vật chất và tràn ngập tình yêu thương. Cháu  khoẻ mạnh, thông minh, hiền lành và thật thà. Khi học ở trường Tiểu học có lần nhặt đươc một dây truyền vàng, đã tự nộp cho cô giáo để trả lại người mất. Lên THCS là học sinh tiên tiến, tham gia đội tuyển thi học giỏi của huyện, và đạt giải nhì môn hoá cấp tỉnh.


       Sống ở Thi trấn nhỏ thuộc huyện miền núi, của một tỉnh trung du & miền  núi  phía Bắc, gần Thành phố và khu công nghiệp. Quê tôi đã trở thành "Đô thị hoá" từ khi nào không  rõ, nhưng đựơc phát triển nhanh vào những năm gần đây, khi đất nước bước vào thời kỳ "mở cửa". Bộ mặt nông thôn thay đổi từng ngày, đường Thị trấn đông vui, ngày đêm nhộn nhịp ô tô, phiên chợ quê  la liệt những quầy hoa, phản ánh sự đổi mới cả về vật chất lẫn tinh thần. Nhiều nhà cao tầng san sát, hàng quán kinh doanh dịch vụ giải trí như KaRaOke, Intenet phát triển nhanh như "nấm gặp mưa".


       "Đô thị hoá"  thực sự góp phần đổi mới bộ mặt quê tôi, đồng thời cũng reo rắc những nhân tố độc hại, nhất là đối với học sinh tuổi vị thành niên, lần đầu được tiếp xúc với nhiều điều mới lạ của  tiên bộ trong công nghệ thông tin, các cháu choáng ngợp" và tiếp thu rất nhanh những đièu tốt, văn minh tiến bộ, và cả mặt tiêu cực. Từ tò mò đến đam mê, rủ rê nhau chơi bời  quán xá, vào "phòng Chát" có khi thâu đêm, việc học hành chểnh mảng, chìm đắm trong "thế giới ảo" của Intenet, ít thời gian cho "thế giới thực"  là học hành, gia đình, bạn bè...Quang bị hút vào "cơn lốc độc hại" của mặt trái thời  "mở cửa" là như vậy.


       Bố, mẹ cháu đều là cán bộ quản lý của một Tổng Công ty lơn của Nhà nước, thường xuyên đi công tác tối ngày, họp hành, giao lưu bạn bè, tiệc tùng tiếp khách...ít có bữa cơm gia đình đầy đủ cả ba người.  ít có điêù kiện gần gũi chuyện trò thường xuyên nên không nắm đựơc những biến đổi tâm sinh lý của con ở "thời kỳ quá độ" của trẻ vị thành niên. để kịp thời uốn nắn dưn dậy.  Từ học sinh giỏi đầu cấp, cuối cấp học lực của cháu giảm sút, kết quả thi không đủ điểm vào trường PTTH của huyện, đã gây cơn sốc lớn đối với gia đình, bố mẹ cháu thường sẩy ra to tiếng, bất hoà, đổ lỗi cho nhau trong việc quản lý, giáo dục con. Do áp lực công tác cộng với việc học hành của con không tốt, bố chán nản, mẹ luôn đau đầu, huyết áp cao bột phát, phải đi viên cấp cứu nhiều lần.


    Bố mẹ cháu phải xin cho  vào học trường bán công ở Thành phố cách nhà gần 20 km, cháu bắt đầu sống tụ lập ở lúa tuổi 15. Ở môi trường Thành phố, biết bao điều cám dỗ, tiêu cực xã hôị,  nhưng không còn cách nào khác. Thời gian đầu cháu cũng ngoan, chăm chỉ học tập, tham gia đội tuyển thi học sinh giỏi môn hoá của trường và đạt giải nhất cuộc thi hoá Otraylia . Vốn tính tự do, quen đựơc chiều chuộng, chỉ một thời gian sau, quen biết nhiều bạn bè, bắt đầu rủ rê nhau chơi bời, la cà các "phòng Chát".  Hôm bỏ học, khi nửa đêm trèo tường nhà trọ đi chơi quá khuya không dám về, thức thâu đêm ở quán Intenet. Cái gì phải đến, cũng đã sẩy ra, khi cháu quen biết với bạn gái tuổi teen trên mạng, kết thân, rồi hẹn hò yêu đương.  Tình cảm bồng bột của cậu học sinh mới lớn ở tỉnh lẻ, đã bị  "hút hồn"  bởi những lời ngon ngọt qua mạng, của cô bạn gái Hà thành tuổi teen, nhưng già dặn từng trải. Cháu đã yêu đến "mù quáng, mụ mị" dẫn đến bỏ học, trốn nhà xuống Hà Nội gặp bạn gái  mới quen trên mạng tên Hà, ở với Bà ngoại, mẹ ở xa, bố mải làm ăn không quan tâm đến con cái. Hà  ít đựơc giáo dục, là đứa trẻ quen sống tự do, học dốt, lười biếng, cũng thường xuyên trốn học, bỏ nhà đi chơi đàn đúm bạn bè, tiêu xài  bằng tiền của mẹ ở nước ngoài  gửi  về.  Mất khá nhiều thời gian dò la tin tức mới biết địa chỉ, bố cháu phải  xuống Hà Nội "bắt" về.  Do bỏ học dài ngày, cháu Quang không đựơc trở lại trường , nhớ bạn gái, cháu hết sức buồn bã, không thiết ăn uổng, chỉ nằm dài sụt sùi.  không khí lo lắng, căng thẳng bao trùm cả nhà,  khi bố mẹ đi làm, phải khóa cổng "cấm vận" một thời gian. Cháu trở nên "trai lỳ" đến khó hiểu và xa lánh tất cả mọi người...


         Cú sốc thất tình của tuổi teen  qua  mạng, đã làm cháu hoàn toàn suy sụp, mất thời gian khá lâu mới nguôi ngoai, bố mẹ cháu tiếp tục khuyên giải, lúc nhẹ nhàng, khi gay gắt, song chưa bao giờ  xỉ nhục đánh đập làm tổn thương lòng tự trọng của con. Bố mẹ cháu còn  trẻ, đều có trình dộ đai học, biết con mắc lỗi do bồng bột, ham chơi, đua đòi bạn bè, nhất thời không vâng lời, xong bản chất cháu vẫn là đứa trẻ tốt, chưa đến nỗi hư hỏng, một phần lối ở bố mẹ, mải mê sự nghiệp, chưa dành nhiều thời gian cần thiết quan tâm gần gũi tìm hiểu suy nghĩ , việc làm của con cái, nhất là những lúc con có biểu hiện khác thường, trong suy nghĩ và việc làm không đúng, đã âm ỉ từ lâu không phải là bột phát... đó cũng là bài học chung của nhiều bậc cha mẹ, để con đi vào con đường hư hỏng.

       Bố mẹ cháu tiếp tục động viên cháu lên ở với dì (em gái mẹ) là giáo viên PTTH của mộttrường miền núi cách nhà 65 km. Thời gian đầu, cháu vẫn lén lút liên lạc với bạn gái qua điện thoại, ngày nghỉ bắt xe buýt về Hà Nội chơi với bạn gái. Mẹ Hà  đang làm ăn ở nước ngoài  biết tin con hư hỏng, về  đưa  Hà sang ở với mẹ một thời gian, khi về nước Hà kết với bạn trai tuổi teen khác. Biết tin  Quang  lại đòi về Hà Nội để gặp bạn gái, giá đình ngăn cản, cháu khóc lóc van xin, trông thật tội nghiệp, vừa giận  vừa thương con. Từ hôm  đó cháu không chịu trở lại  trường  để học,  phải mời cô giáo đến nhà phụ đạo, còn  khoảng một tháng nữa thi tốt nghiệp PTTH, gia đình vừa động viên, vừa tỏ thái độ kiên quyết đưa cháu trở lại trường, xin cho cháu đựơc học tiếp để thi. Bố mẹ cháu  phải thay  phiên nhau nghỉ phép , lên ở vơi con kèm cháu đi học vừa có điều kiện gần gũi chăm sóc động viên con. Vốn thông minh, tiếp thu nhanh.  cháu  đã theo kịp các bạn và đã vượt qua kỳ thi tốt nghiệp PTTH,  niềm vui  lớn đối với cháu và gia đình, tâm lý lo lằng buồn phiền của bố mẹ đựơc giải toả. Sự quan tâm và kiên trì giáo dục, cùng với tình thương yêu con cái  của bố mẹ đã đựơc bù đắp băng kết quả học tập của con.  


          Bố mẹ cháu không hy vọng con mình thi đỗ đại học, vẫn động viên cháu cố gắng đi thi để cọ sát và thử sức. Sau sẽ học ôn thi năm sau. Mãi đến 10/09/2009 cháu
Quang nhận đựoc giấy báo nhập học của trường Đại học FPT . Cả nhà mừng vui  khôn xiết, nhất là Bố mẹ cháu . Đây không 
phải chỉ  là kết quả của sự cố gắng học tập của cháu, mà còn là kết quả
của sự kiên trì giáo dục, sự yêu thương hêt  mực đối với con cái, ngay
cả khi con cái phạm lỗi, hư hỏng, bố mẹ Quang và thấy cô giáo, luôn tạo
cơ hội cho cháu sửa chữa khuyết điểm, đã cố sức thuyết phục, cảm hoá cháu tiếp tục học tập đạt kết quả. Sự nôn nóng thiếu tin tưởng, ruồng bỏ, đuổi học đối với học sinh mắc lỗi, còn ố khả năng giáo dục, sẽ khép lại cánh cửa bước vào đời của các cháu, sẽ đẩy các chau tiếp tục lún sâu hơn vào tệ nam xã hội, trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội. Bên cạnh niềm vui bất ngờ, gia đình và Bố mẹ cháu không khỏi lo lắng, cho con học ở Hà Nội xa gia đình, không sợ tốn kém về kinh tế,lo là cháu không đủ sức "đề kháng" cưỡng lại sự cám dỗ của tệ nạn xã hội sẽ trở nên hư hỏng. Đó là nỗi lo chung của các bậc cha mẹ có con ở tỉnh lẻ về học ở Hà Nội...Niềm vui bất ngờ và nỗi lo còn đó. Song bố mẹ cháu vẫn thống nhắt cho cháu đi học, vì đặt cả niềm tin vào con cái. Cháu xin bố mẹ cho cháu một cơ hội, hứa sẽ tập trung vào học tập. Hy vọng cháu biết suy nghĩ, hối cải, thương bố mẹ,cháu sẽ cố gắng học tập đạt kết quả tốt./.

Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2009

Nỗi buồn

Nỗi buồn khi nhớ vu vơ


Nỗi buồn khi phải bất ngờ chia tay


Nỗi buồn mượn chén để say


Nỗi buồn ngậm đắng nuôt cay vì tình


Nỗi buồn cô độc một mình


Nỗi buồn xa xứ người thân không còn


Nỗi buồn không thể có con


Nỗi buồn chồng đã không còn như xưa


Nỗi buồn công nợ dây dưa


Nỗi buồn vì xếp không ưa  gì mình


Nỗi buồn thất bại kinh doanh

 Nỗi buồn tráo trở làm ăn vào tù


Nỗi buồn họ bảo mình ngu


Nỗi buồn không có ô dù tiến thân


Nỗi buồn họ bảo mình đần


Nỗi buồn sổ đỏ giao quân lọc lừa


Nỗi buồn cờ bạc bị thua


Nỗi buồn vay lãi mua đề trắng tay


Nỗi buồn vỡ hụi đắng cay


Nỗi buồn: Con nghiện, Chồng say li bì


Nỗi buồn khi con trượt thi


Nỗi buồn thất nghiệp lấy gì lập thân


Nỗi buồn thu đất của dân


Nỗi buồn cưỡng chế không cần đúng sai


Nỗi buồn án xử oan sai


Nỗi buồn lắm kẻ làm cai đầu dài


Nỗi buồn chẳng biết hỏi ai


Nỗi buồn đi "kiện củ khoai" bằng thừa


Nỗi buồn hối lộ vẫn đưa


Nỗi buồn tham nhũng "họ" thừa tiền tiêu


Nỗi buồn nhà cửa tiêu điều


Nỗi buồn cán bộ còn tiêu "tiền chùa"


Nỗi buồn có dự án lừa


Nỗi buồn "mua chức", đưa tiền biết không


Nỗi buồn về dịch vụ công


Nỗi buồn tai nạn giao thông còn nhiều


Nỗi buồn hách dịch quan kiêu


Nỗi buồn chất lượng thi công làm liều


Nỗi buồn làm ít nói nhiều


Nỗi buồn chậm chuyển  theo điều Bác dăn.


Ngày 05 tháng 09 năm 2009



 


 

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2009

Thơ dànhTặng Cha ( Hoài Thương tặng Chú Thái)

Con đã làm bao bài thơ ca tụng mẹ



Vậy mà chưa có bài thơ nào viết tặng cho cha


Người đã hy sinh bao tháng ngày qua

Với bao nhọc nhằn gian lao chua xót

Nếu với mẹ con được dòng sữa ngọt

Thì bên cha con được trọn tình thương

Dù bao nhọc nhằn trải nắng phơi sương..
.
Vậy mà chưa một lần con nghe cha than thở

Nhớ ngày nào gia đình mình trắc trở

Cha một mình vai nặng nợ áo cơm

Làm thân cò cha lặn lội sớm hôm

Lo đầy đủ cho cả đàn con trẻ...

Dù rằng cha chỉ là người ru khẽ

Lúc con giật mình trăn trở giữa đêm

Vội đắp chăn để con được ngủ êm

Lời vụng về cha ầu ơ từng tiếng....

Nếu ơn Mẹ được sánh như trời biển

Thì ơn Cha được ví tựa non cao

Bảo bọc con bằng tình cảm dạt dào

Che chở con qua những ngày lạnh giá

Dù hôm nay con không còn ở bên cha

Vẫn nhớ về nơi  mẹ đã sinh ra con

''Con không cha như đứa trẻ không nhà ''

Không có cha ai nuôi con khôn lớn?

Nay ghi vội để thay lời cảm tạ

Vần thơ con xin viết tặng riêng cha

Dù bây giờ con  không còn  mẹ,nhưng còn cha

Nhưng vẫn muốn nhớ hoài...ơn Non Thái....

                                    HOAI_THUONG

Sau khi đoc bài thơ "lo xa" cua chú ngothai tôi rât cam đong vì tình thương cua ngưoi cha dành cho các con.tôi viet voi vài dòng trưoc là tang cho ba tôi.ba chong tôi và chú ngothai vì ca ba có cùng hoàn canh"đã mat đi ngưoi ban đoi" và nhung ngưoi cha có cùng tâm canh.Dù bóng đã xe tà nhưng van lo cho con vat va trong thoi buoi kinh te thi trưong.bài thơ này cũng là loi tri ân đen ngưoi cha tôi nói riêng và nhung ngưoi cha nói chung.